Bùi Từ đi ra thấy cha mình ở trong thư phòng thì đi vào, sau đó hỏi cha mình về tình hình hiện tại ở bên ngoài, Bùi Minh Tuyên biết được hai người trở về trên xe còn gặp Trần Gia Lễ, cảm khái nói một câu: “Lão Trần đã được phục chức rồi, cả nhà họ cũng coi như khổ tận cam lai, cấp trên rất coi trọng chuyện này, những năm này tiền lương của ông ấy cũng sẽ được trả lại, nhưng ông ấy bị què một chân, cả người cũng tiều tụy đi rất nhiều.”
“Vậy chúng ta qua lại với chú Trần không sao chứ?”
“Sao lại có vấn đề gì?” Bùi Minh Tuyên liếc nhìn con trai, từ khi nào mà con mình lại trở nên nhát gan như vậy, nhưng ngay sau đó lại như nghĩ ra điều gì, con trai mình không phải là người nhát gan, lại hỏi: “Con có chuyện gì à?”
“Cũng không có chuyện gì lớn, chỉ là trên đường gặp anh Trần, biết được niêm phong nhà họ đã được gỡ, con nhớ là anh ấy sưu tầm được không ít tranh chữ, định mua một số.”
“Mua mấy thứ này để làm gì? Ngày nào cũng ăn no rửng mỡ, tiền kiếm được không dùng để nuôi gia đình, lại mua mấy thứ vô dụng này, mấy thứ này có thể ăn hay uống được không? Bùi Từ, bây giờ con đã có vợ rồi, chẳng lẽ con còn trông chờ Dương Dương nuôi con sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây