“Chị Gia Văn, còn một chuyện nữa em phải nói với chị, một khi chị nhận dự án này thì có thể trong vài chục năm tới chị sẽ phải ở lại cương vị này.” Mặc dù cán bộ an toàn hệ thống là người đứng sau, nhưng công việc này rất rất quan trọng, nhưng danh lợi lại không liên quan đến cô ấy.
Khi người khác đang ăn mừng tiệc tùng, thì họ chỉ có thể âm thầm canh giữ ở hậu phương, bảo vệ an toàn thông tin quốc gia.
Tất nhiên Phùng Gia Văn đã nghĩ đến, ngay lúc nãy cô ấy đã nghĩ đến rồi, gật đầu nói: “Nghiên cứu viên Phương cứ yên tâm, chị thích nghiên cứu của mình, cũng thích công việc của mình, càng yêu đất nước của mình, cánh cổng thông tin này chị nhất định sẽ bảo vệ tốt.”
Khi cô ấy nói những lời này, biểu cảm rất bình thản, giống như đang nói trưa nay chúng ta ăn cơm rang trứng vậy, nhưng ánh mắt lại giống như cây tùng đứng trong gió tuyết, không ai có thể lay chuyển được sự kiên trì của cô ấy.
———
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây