Có chuyện vui thì thời gian trôi qua càng nhanh, rất nhanh Phương Tri Ý phải trở về viện nghiên cứu, ngày chia tay đúng lúc Bùi Từ không có nhiệm vụ bay.
Bùi Từ đến căng tin sớm để ăn trưa, hai người ăn cơm trong phòng, vì Nam Bắc vẫn chưa thông xe lửa, nên khi trở về là các chiến sĩ của căn cứ hộ tống các nhà nghiên cứu về, vì vậy cả chặng đường đều đi bằng ô tô, mặc dù dọc đường có nhà trọ, nhưng trên con đường dài bắc nam có rất nhiều đoạn đường không có người, vì vậy Bùi Từ lại chuẩn bị riêng cho Phương Tri Ý thịt khô, hoa quả sấy và một số loại trái cây, một số bánh nướng.
“Dương Dương, chặng đường này không dễ dàng, nhất định phải ăn no, nếu không ngồi được thì xuống nghỉ ngơi.”
“Vâng, em biết rồi.”
“Đúng rồi, còn một chuyện nữa.” Khi thu dọn đồ đạc, Bùi Từ mới nghĩ đến chuyện của cô gái nhỏ sắp đến tháng, vì hồi nhỏ cô uống quá nhiều thuốc, nên ngày đầu tiên nào cũng rất khó chịu, lần đầu tiên anh thấy cô mặt tái nhợt đã rất sợ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây