Đương nhiên Chu Giới Nhiên không thể làm ra chuyện vô đạo đức là cướp đối tượng của người khác, hơn nữa anh ấy cũng nhìn ra được Dương Dương thật sự chỉ coi mình là anh trai hàng xóm, sau khi ăn cơm xong mặc dù trong lòng không cam lòng nhưng cũng đã khôi phục lại dáng vẻ thường ngày.
“Dương Dương, chiều nay em có việc gì không?”
Anh ấy vừa hỏi, Bùi Từ lập tức cảnh giác nhìn anh ấy, sự trong lòng không cam lòng của anh ta dường như lại có chút thoải mái.
“Anh Giới Nhiên, có việc gì sao?”
Chu Giới Nhiên cười cười, nhận ra Bùi Từ sắp nổi giận mới nói: “Em quên rồi sao, bố anh cũng chính là chú Chu của em đó, bảo anh mang rất nhiều đồ đến, khi nào rảnh chúng ta cùng đi lấy, anh sẽ mang đến cho em.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây