Nói xong, Bùi Từ dường như khẽ cười một tiếng, vì trong rừng gần như không còn bao nhiêu ánh sáng, cô cũng không nhìn rõ biểu cảm của anh, nên càng làm bừa, thậm chí còn lắc đầu lắc cổ khiêu khích.
Bùi Từ cũng không nói gì, đột nhiên giơ tay nắm lấy tay cô gái nhỏ, làn da của cô mịn màng như lụa, anh xoa xoa rồi mới nhỏ giọng nói: “Sau này có nhiều cách để trị em!”
“Anh có cách gì...”
“Dương Dương? Dương Dương?”
Phương Tri Ý còn chưa hỏi xong, giọng nói của anh thứ Phương Tri Lễ đã truyền đến từ bên ngoài.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây