Phương Tri Ý sờ hộp vẫn còn nóng hổi, sợ mở ra chảy hết thì Bùi Từ lại thất vọng, hoa tươi thì có vẻ đã thất vọng rồi, hơn nữa bản thân cô cũng không thiếu những thứ này, bỏ luôn hộp vào túi bên cạnh: “Bây giờ anh bảo em ăn thì cổ họng em sẽ khô lắm, lỡ uống hết nước thì khát chết em à?”
Bùi Từ không nghĩ nhiều đến thế, lúc này trong đầu cũng không nghĩ nhiều được như vậy, chỉ vội vàng gật đầu: “Đúng, vậy chúng ta về rồi ăn.”
Phương Tri Ý thấy Bùi Từ hôm nay vừa tặng hoa vừa tặng sô cô la có chút tò mò: “Bùi Từ...”
Cô còn chưa nói hết lời thì nghe Bùi Từ đột nhiên nghiêm túc mở lời: “Dương Dương, anh thích em, không phải là thích kiểu anh trai với em gái, anh muốn hẹn hò với em, em đồng ý không?”
Phương Tri Ý không ngờ hôm nay Bùi Từ sẽ tỏ tình với mình, sau khi ngây người trong chốc lát lại nhìn người đàn ông ngồi trước mặt mình, không còn vẻ tự tin kiêu ngạo như ngày thường, ngồi thẳng tắp trước mặt mình, thấy mình nhìn qua lập tức như phạm lỗi, cúi đầu không dám nhìn cô.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây