Phương Tri Lễ ra mở cửa thấy là Bùi Từ thì ngạc nhiên hỏi: “Cậu đến sớm thế? Dương Dương còn chưa dậy đâu?”
“Ừ, tôi đợi em ấy.” Bùi Từ đón lấy ánh mắt dò xét của Phương Tri Lễ rồi lại nói thêm một câu: “Trưa nắng to, đi sớm một chút để khỏi bị nắng quá.”
Phương Tri Lễ nghe vậy cũng không nghi ngờ gì, từ căn cứ còn phải lái xe một tiếng mới đến được thành phố, đi sớm một chút cũng được.
“Vậy tôi đi gọi Dương Dương dậy.” Phương Tri Lễ sợ muộn quá sẽ làm em gái bị nắng.
Bùi Từ nhanh tay lẹ mắt giữ người lại: “Anh thứ, đợi Dương Dương ngủ thêm một lát nữa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây