Bùi Từ từ bên ngoài đi vào, nghe anh cả nói, cũng giả vờ cản Phương Tri Ý lại nói: “Anh cả để em giúp đi, Dương Dương ra ngoài chơi đi.” Giọng điệu của anh giống như đang đối xử với trẻ con, Phương Tri Ý đương nhiên phải cãi lại hai câu, nhưng sau khi cãi xong vẫn ngoan ngoãn đi ra ngoài.
Đối mặt với sự giúp đỡ của Bùi Từ, Phương Tri Thư không từ chối, trong bếp có hai người, Phương Tri Ý cũng không cố chen vào giúp.
Phương Tri Lễ biết nhiệm vụ của mình, dù sao cũng chỉ là rửa bát quét nhà, nên thường rất ít khi vào bếp khi nấu cơm, phân công rất rõ ràng, dù sao thì những thứ anh ấy nấu, anh cả đều chê đến mức chó nhìn thấy cũng phải lắc đầu, anh ấy sẽ không tự chuốc lấy nhục.
Phương Tri Ý ra ngoài thấy chị dâu đang may quần áo trẻ em, cũng lập tức tò mò thấu lại gần, mặc dù cô không biết, khăn quàng cổ cũng đan rất tệ, nhưng nhìn thấy làm những thứ này thì rất thích thú.
“Dương Dương cũng muốn học à?” Thái Văn Quân nhìn cô em gái nhỏ đến gần, đổi hướng kim trên tay, sợ đâm phải người.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây