Phương Tri Ý cũng không đi theo, ngoan ngoãn đứng trên khoảng đất trống ngoài ký túc xá, trong đầu toàn nghĩ đến chuyện của Bùi Từ.
Rõ ràng anh là bạn thân nhất của anh thứ, nhưng trong sách lại hoàn toàn không xuất hiện anh, rốt cuộc là chuyện gì.
Câu hỏi này cho đến khi về nhà Phương Tri Ý vẫn không nghĩ ra, cho dù trong sách cô và anh không có giao thoa, thì cũng không đến mức chưa từng xuất hiện, ngay cả Trưởng đoàn Triệu cô vừa nãy còn có ấn tượng.
Vậy mà lại không có Bùi Từ, tại sao vậy?
“Sợ rồi à?” Về đến nhà, theo yêu cầu của chị dâu, cứ cách hai tiếng dùng nước thuốc rửa vết thương một lần, cô bé chắc cũng đã bình tĩnh lại sau khi rời khỏi bệnh viện, giành lấy việc rửa vết thương cho anh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây