Bùi Từ lái xe nhanh hơn xe lớn của căn cứ một chút, khi trở về căn cứ thì Phương Tri Lễ cũng đã huấn luyện xong, vừa vặn nhìn thấy em gái và Bùi Từ trở về, vội vàng tiến lên giúp lấy đồ: “Em à, hôm nay đi chơi có vui không?”
Phương Tri Ý nhìn thấy anh thứ, cũng không nhịn được mà chia sẻ với anh thứ: “Vui ạ, anh thứ em mua được rất nhiều thứ, em còn mua cả len nữa, lúc đó sẽ đan khăn quàng cổ cho anh và anh cả.” Nói xong thì muốn đưa len mình mua cho anh thứ xem.
“Như vậy sẽ rất hại mắt.” Phương Tri Lễ vừa lo lắng em gái mệt mỏi, vừa vui mừng đến phát điên, khăn quàng cổ à, ngoài lúc nhỏ mẹ đan cho mình thì chưa có ai đan cho mình.
Năm ngoái người trong đội có em gái gửi cho một đôi găng tay, người đó đã khoe khoang rất lâu, nếu như đợi em gái đan xong cho mình, mình nhất định sẽ đeo mà không tháo ra.
“Anh à, việc này không tốn công sức gì đâu ạ.” Phương Tri Ý cười nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây