Ánh mắt Lưu Đan Hà ánh lên sự hận thù, tuy cô ấy đã thoát khỏi động quỷ đó, nhưng mỗi lần cô ấy nhắc đến chuyện cũ thì vẫn không thể bình tĩnh.
“Em với hai thanh niên trí thức nữ đã thương lượng sẽ chạy trốn, bọn em dự định chạy trốn tới huyện thành cáo trạng, nhưng bọn em không quen địa hình, buổi tối đã bị bắt trở về, ba người bọn em bị bọn chúng nhốt bên trong hầm trú ẩn, mỗi ngày đều có đàn ông...”
Lưu Đan Hà không nói tiếp, mắt của cô ấy đỏ lên.
“Đừng nói nữa, đã qua rồi.”
Viên Hồng Mai ôm cô ấy, trong lòng rất hối hận. Cô ấy không nên hỏi, cái này còn đau hơn bóc vết sẹo của người khác.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây