“Trách con lớn quá nhanh!” Nghiêm Trung Kiệt cười đùa tí tửng trêu ghẹo.
“Chờ mẹ rảnh sẽ đến công ty bách hóa mua cho con.”
Cao Thiến không biết làm quần áo, cô toàn mua đồ thành phẩm ở công ty bách hóa, hơn nữa cô ấy không có kinh nghiệm với mua đồ nam, bởi vì quần áo của chồng đều là bộ đội phát, không cần đến cô ấy mua thêm, những năm nay cô chỉ mua quần áo, giày cho con trai, còn thường xuyên mua sai kích thước.
“Mẹ, hiện tại con cao một mét bảy mươi lăm, chân mang số 41, đừng mua sai nữa!”
Nghiêm Trung Kiệt báo chiều cao và số đo chân của cậu ấy, nhưng vẫn không quá yên tâm, bèn nói: “Thôi mẹ đưa tiền cho con đi, con tự đi mua vậy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây