“Cô vẫn chưa về nhà nấu cơm? Con sắp học về rồi!” Triệu Xuân Mai dùng sức túm người đi, cười ngượng ngùng với Đường Niệm Niệm.
“Còn sớm mà, cơm trưa ăn mì, nấu nở là có thể ăn, bớt rất nhiều việc!”
Hà Vọng Đệ không chịu đi, còn nhìn chằm chằm túi trong tay của Đường Niệm Niệm.
Đường Niệm Niệm không để ý tới cô ta, đóng cốp xe sau, cầm theo túi vào nhà.
Cửa lớn bị đóng lại, lúc này Hà Vọng Đệ mới hết hi vọng, hậm hực nói: “Càng có tiền càng keo kiệt, mua cả một túi to thế nhưng chỉ cho ngần ấy, nhét kẽ răng cũng không đủ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây