“Có, tôi vừa nghĩ ra, góp một lát là có thể gom góp đủ!”
Người phụ trách nháy mắt với thuộc hạ, thuộc hạ lanh trí trở về lấy tiền, tiền mặt một ngàn hai trăm vạn chất đống giống như núi, được nhét vào một bao tải to, Thẩm Kiêu buộc nút thắt cho bao tải, tùy ý hất lên trên vai, cất súng.
“Cảm ơn!”
Thẩm Kiêu lễ phép nói cảm ơn, cũng tốt bụng báo: “Tôi đã có vợ!”
Nói xong, anh dùng một tay khiêng bao tải, một tay nhấc Đường Trường Phong đang sững sờ, sải bước đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây