“Nếu nó thấu suốt được một nửa em thì tốt rồi, Bạch Lan, những năm qua vất vả cho em rồi!”
Quả nhiên, lúc này Thẩm Chí Viễn chỉ cảm thấy Phó Bạch Lan thấu tình đạt lý, hiểu lòng người, nghịch tử Thẩm Kiêu vô lý vô cớ, không bằng súc sinh.
Phó Bạch Lan thầm đắc ý, ngoài miệng lại nói: “Em không cảm thấy vất vả, chỉ cần trong lòng anh có em, khổ mấy em cũng có thể chịu được.”
“Bạch Lan…”
“Anh Viễn…”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây