Vừa đến quân khu, Minh Chấn Hưng đã cho người kêu Thẩm Kiêu vào văn phòng ông ấy, nói có người Bắc Kinh tới nói muốn gặp anh.
“Ai?”
Thẩm Kiêu hỏi.
“Không biết, thủ trưởng bảo cậu nhanh lên.” Người truyền lời thúc giục, còn nhìn sang Đường Niệm Niệm với vẻ ghen tị, rồi nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn sang Thẩm Kiêu.
Đen như than, có gì tốt chứ, mắt của cô gái xinh đẹp này quá tệ, thế mà lại chọn loại người đen như than như Thẩm Kiêu!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây