“Cậu khẩn trương cái gì chứ, cảm giác giống như lạy ông tôi ở bụi này vậy.”
Bạn học nữ hừ lạnh một tiếng, cảm thấy Trương Ngọc Mai vô cùng khả nghi, các bạn học khác cũng cho rằng như thế, bọn họ vô thức dịch sang bên cạnh, muốn cách xa con rắn độc này.
Có mâu thuẫn gì thì nói thẳng mặt nhau, cho dù đánh một trận cũng không sao cả, sợ nhất chính là loại người đâm một mũi tên độc sau lưng người khác, lòng dạ hiểm ác, khó lòng phòng bị!
“Tớ không có, không phải tớ làm, Lục Cân, cậu tin tớ, tớ thật sự không có làm.”
Trương Ngọc Mai càng luống cuống hơn, thét chói tai nói oan uổng, trên mặt ướt đẫm mồ hôi, trông vô cùng chật vật.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây