Trong lòng Đường Ngũ Cân như lửa đốt, vì tức giận và đau đớn nên cơ thể càng thêm run rẩy, cô ta mệt lên mệt xuống làm trâu làm ngựa dùng cả mồ hôi và nước mắt để kiếm tiền, ngay cả giấy vệ sinh cũng không nỡ mua, bây giờ lại để cho Liễu Tịnh Lan xài, hèn gì Liễu Tịnh Lan ngày nào cũng ăn ngon mặc sướng, đều là xài tiền của cô ta.
Hà Quốc Khánh không nhúc nhích, giống như không nghe thấy.
“Anh đừng có giả bộ giả bộ câm điếc nữa, mười lăm đồng kia, có phải anh đưa cho Liễu Tịnh Lan rồi không?”
Đường Ngũ Cân vọt tới bên giường, dùng sức đẩy Hà Quốc Khánh, gằn giọng chất vấn.
Hà Quốc Khánh không giả chết nổi nữa, bèn thiếu kiên nhẫn quát lên: “Không phải chỉ là mười lăm đồng thôi sao, là tôi lấy đó, thì làm sao nào?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây