“Thưa lão thủ trưởng, tình huống lúc đó vô cùng nguy hiểm, nói một câu khó nghe đi, nếu đổi thành người bình thường chắc chắn không cứu nổi Tư Lượng, chỉ có người như Thẩm Kiêu mới cứu được Tư Lượng khỏi cửa tử!”
Minh Chấn Hưng không rõ tình hình khi ấy, nhưng ông ấy cảm thấy nhà họ Chu thật sự hơi quá đáng, Tiểu Thẩm bất chấp cả mạng sống chạy đi cứu người, không nói đến các vấn đề râu ria khác, nói chung đã cứu được người rồi, chung quy người ta vẫn có ơn với mình mà lại làm vậy?
Thật sự có chút vong ân bội nghĩa!
Nhưng ông không dám nói thẳng ra, địa vị của nhà họ Chu không tầm thường, ông không dám đắc tội nhà này.
“Tư Lượng giờ biến thành kẻ tàn tật rồi!” Ông cụ nhà họ Chu trầm giọng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây