Đường Cửu Cân co cẳng chạy mất, làm gió vun vút qua bên tai cô bé, tuy người thì gầy, chân thì ngắn nhưng cô bé lại chạy rất nhanh, chạy được một đoạn rồi còn không quên quay đầu lại, giơ ná thưởng cho Tề Quốc Xuân một phát.
Mà cũng rất tình cờ, hòn đá này lại đập trúng mũi Tề Quốc Xuân.
“Á... Mũi của tôi!”
Tề Quốc Xuân vội dừng lại, cô ta dùng tay bịt chặt mũi, chỉ mấy giây sau máu đã tuôn ra khắp mặt cô ả.
Đường Cửu Cân nở một nụ cười đắc ý rồi chạy không thấy tăm tích đâu nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây