Tề Quốc Hoa nghe xong bỗng rùng mình một cái, ban nãy ngồi trong phòng kia anh ta đã đổ nhiều mồ hôi lắm rồi, sau lưng áo ướt sũng dán chặt vào da thịt giống như những viên đá đang phả khí lạnh ngấm thẳng vào xương tủy.
“Tôi cũng chỉ nói sự thật thôi, sự thật là cô hại tôi!”
Tề Quốc Hoa thẳng lưng, vẻ mặt hết sức đương nhiên, thậm chí biểu cảm của anh ta còn thể hiện mình là kẻ đáng thương: “Đường Niệm Niệm, hủy hôn là kết quả sau khi đã bàn bạc kĩ càng của cả hai bên gia đình, nhà tôi cũng phải đều bù cho nhà cô một trăm tệ rồi, nhưng không ngờ cô lại có thể làm chuyện táng tận lương tâm như vậy đấy, giờ tôi tàn tật, cô thấy hài lòng chưa?”
“Anh vẫn chưa chết thì tôi chưa hài lòng!”
Đường Niệm Niệm cười giễu, đột nhiên cô giơ cao tay lên, sau đó vung mạnh xuống dưới con mắt chăm chú của bao nhiêu người ở đó.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây