Hồ Ái Hương xuống khỏi xe ngựa không dừng vó đi tới gõ cửa: “Hướng Noãn, đồ mang tới rồi.”
Lục Hướng Noãn không có thời gian ra lấy liếc mắt ra hiệu cho bà ba Lâm gia, bà ba Lâm gia lập tức hiểu ý, vội vàng đi ra ngoài cầm đồ vào.
Đừng nhìn hộp không to, nhưng nặng trịch.
Lục Hướng Noãn ngẩng đầu nhìn thoáng qua hộp thuốc kia, sau đó cúi đầu tiếp tục bận việc.
Cuối cùng đứa bé cũng ra ngoài, Lục Hướng Noãn cũng tạm thời thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây