Hoắc Cảnh Xuyên sốt ruột trở về nhà từ chối, anh nâng tay lên, ý bảo trên tay còn bưng bát:
“Chị dâu, vợ em làm canh, bảo em mang tới cho chị một ít.”
Vương Chí Cường đứng bên cạnh ngửi mùi thơm, miệng điên cuồng chảy ra nước bọt, thèm đến mức nước miếng anh ta sắp chảy ra.
Mấy ngày không gặp, tay nghề của em Hướng Noãn lại tiến bộ không ít, chẳng qua nhìn tới nhìn lui, Vương Chí Cường vẫn không nhìn ra được là canh gì.
Mặc kệ là canh gì, dựa vào mùi thơm này ăn không chết được, nhưng mà lát nữa anh ta hối hận vì những lời này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây