“Hừ…” Lý Tú Trân trừng mắt với Lục Hướng Noãn rồi rời đi.
Lục Hướng Noãn chỉ coi cô ta như vai hề nhảy nhót, không so đo với cô ta, ngay sau đó bảo Hoắc Cảnh Xuyên dẫn mình tới tứ hợp viện gần nhất.
Nó ở bên sườn ngõ nhỏ, là một căn nhà hai sân, ở cửa có hai con sư tử bằng đá, đã thiếu tay gãy chân mắt mù, giống như là bị người ta dùng đồ đập lấy, lực còn không nhẹ.
Thời buổi này phá hỏng đồ là chuyện bình thường, rất nhiều đồ trân quý cũng bị hủy trong thời kỳ này, thực sự khiến người ta cảm thấy tiếc hận.
Cho dù tiếc hận cũng không thay đổi được gì, Lục Hướng Noãn chỉ là người bình thường có thêm bàn tay vàng so với người khác.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây