Nếu được thì ném thím Quế trong nhà tới đây học nấu ăn với cô bé này cũng được, ông ấy ăn cơm thím Quế nấu nhiều năm như thế, ăn mỗi ngày chỉ có mấy món đó, đã sớm ngấy.
Lục Hướng Noãn nhìn lão thủ trưởng “không biết xấu hổ”, đột nhiên cảm thấy có câu nói rất đúng.
Người không biết xấu hổ, vô địch thiên hạ.
Triệu Truyền Lễ nhìn cô nhóc này tức tới mức nghiến răng nghiến lợi, nhưng mà không thể làm gì được ông ấy thì khỏi phải nói vui vẻ cỡ nào.
Lưu Quốc Diệu nhìn thấy thủ trưởng y như trẻ con, thấy nhiều không trách, khóe miệng giật giật tùy ông ấy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây