Hoắc Cảnh Xuyên nói: “Em ngồi ở đây đợi, đừng đi linh tinh, anh đi múc đồ ăn.”
Sau khi nghe thấy đáp lại của Lục Hướng Noãn, Hoắc Cảnh Xuyên mới bưng chậu tráng men rời đi.
Mà gương mặt Lục Hướng Noãn lập tức suy sụp, cô xoa giữa mày, nghĩ thầm xem ra tối hôm nay phải uống thuốc an thần.
Tuy cháo để trong nồi giữ ấm nhưng thời gian dài như vậy cũng đã nguội, Hoắc Cảnh Xuyên thêm củi vào trong bếp, lại đun nóng một lát.
Khi ăn cơm, tuy Lục Hướng Noãn đói bụng nhưng vẫn không có khẩu vị gì, Hoắc Cảnh Xuyên phải dỗ dành mãi cô mới miễn cưỡng ăn một quả trứng gà và nửa bát cháo trứng vịt Bắc Thảo thịt nạc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây