Lục Hướng Noãn lạnh lùng nhìn lướt qua Trương Huệ Trân, không chút để ý nói: “Thì sao?”
Trương Huệ Trân hiểu nhầm Lục Hướng Noãn đã sợ, nhanh chóng mở miệng nói ra điều kiện:
“Để tôi đánh lại, đánh tới lúc con trai tôi vui mới được, còn đưa hết dâu tây dại trong sọt của cô cho con trai tôi ăn.”
Lục Hướng Noãn cảm thấy mình như nghe được truyện cười, ngoại trừ Dương Thiên Chân, đây là người thứ hai mặt dày vô liêm sỉ mà cô gặp được:
“Có người từng nói với cô một câu hay không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây