Phòng này không có cách âm, có lẽ hai người đã lâu không làm đương nhiên động tĩnh rất lớn.
Lục Hướng Noãn dựa vào đầu giường đọc sách nghe thấy tiếng kêu cao vút của Vương Phượng Kiều, bực bội ném sách sang một bên, lấy nút bịt tai trong không gian che lỗ tai vào, kết quả không có tác dụng gì.
Những lời bẩn thỉu chui hết vào lỗ tai cô như không cần tiền, đồng thời còn kèm theo mấy tiếng kêu rên của Lục Quốc Khánh.
Lục Hướng Noãn thậm chí có thể từ âm thanh phán đoán ra lúc này hai người tiến vào giai đoạn nào, cô trợn trắng mắt với trần nhà.
Rốt cuộc là hai người đói khát cỡ nào mới có thể làm ra loại chuyện như thế, vừa mới ăn cơm xong mọi người còn chưa nghỉ ngơi đã làm vận động, không sợ kích thích quá ngỏm củ tỏi ư.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây