“Mau ăn đi.” Lý Bình thúc giục Lục Hướng Noãn ăn cơm, thứ như mì không thể để lâu, nếu không đến lúc đó nhão ra sẽ không ăn được.
Lục Hướng Noãn cũng không khách sáo, cầm lấy hai đôi đũa trong hộp ra đưa một đôi cho cô ấy, sau đó gấp không đợi nổi bắt đầu ăn.
Mì này vừa nhìn là biết dùng tay cán, ăn vào miệng có khác biệt, Lục Hướng Noãn ăn hết miếng này tới miếng khác, ăn vô cùng vui vẻ.
Lại phối với nước lèo nóng hổi kia, quả thực chính là thỏa mãn trong nhân sinh.
Nghe theo cách nói ăn và ngủ không nói chuyện, Lục Hướng Noãn và Lý Bình vẫn luôn vùi đầu ăn cơm, không nói một câu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây