Lục Quốc Khánh nhanh chóng vươn tay đoạt lấy, kết quả không đoạt được, còn suýt nữa khiến eo ông ta bị trật.
“Hai chân đã sắp bước vào quan tài rồi, đừng học người trẻ tuổi bọn tôi thích lăn lộn, nếu không không lâu sau bộ xương già này của ông sẽ tan thành từng mảnh. Đến lúc đó ông nằm trên giường giống y như người tàn phế, động một tí là cần người chiếu cố, mẹ kế ác độc của tôi còn trẻ như vậy có thể nhịn được ư? Không đội nón xanh cho ông đã là tính tốt, huống hồ tôi chỉ xin ít tiền, lại không phải muốn mạng ông, ông đâu cần keo kiệt như thế.”
“Mày…” Những lời này chẳng ra sao, Lục Quốc Khánh bị cô kích thích suýt nữa không nhịn được.
Cuối cùng ông ta không nhịn nổi nữa, cởi giày ra ném về phía Lục Hướng Noãn.
“Chân quá thối, nhìn là biết thường ngày ông không chú ý tới việc vệ sinh, đã có nấm chân rồi, rảnh rỗi thì bảo mẹ kế ác độc của tôi rửa chân cho ông nhiều chút.” Lục Hướng Noãn tràn ngập ghét bỏ ném ngược giày trên tay về.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây