Cơ thể gầy nhỏ của Lục Hướng Noãn như da bọc xương, trên người đều là vết xanh tím, thậm chí trên lưng còn phủ kín vết sẹo, vừa nhìn là không khó đoán trước đây từng trải qua tra tấn vô cùng tàn ác.
Ba người cố nén tức giận mặc áo vào giúp Lục Hướng Noãn.
“Cô nhóc, cháu chịu khổ rồi.” Chị Mã đau lòng ôm cô nói.
“Thím, đều tại cháu không ngoan, chọc bọn họ tức giận, lần sau cháu đảm bảo sẽ ngoan hơn một chút.” Lục Hướng Noãn nhút nhát sợ sệt nói, đi kèm gương mặt chỉ to cỡ bàn tay của cô càng thêm chọc người ta đau lòng.
“Cháu gái, không phải lỗi của cháu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây