Bởi vì bọn họ biết cho dù ngăn cản, cũng không thay đổi được gì, Lục Hướng Noãn nên làm vẫn sẽ làm.
“Thơm quá.” Vương Dược Phú hít sâu một hơi, nhìn món ăn đầy đủ hương vị trên bàn, không nhịn được cảm thán.
Vương Quốc An nhìn con trai không biết cố gắng của mình trêu gheo: “Nước dãi sắp chảy ra rồi kìa.”
Chẳng qua bản thân ông ấy cũng không khá hơn là bao, đôi mắt nhìn chằm chằm đồ ăn trên bàn không rời.
Vương Dược Phú nghe cha anh ta nói như vậy, thì nhanh chóng móc khăn tay trong lồng ngực ra lau khóe miệng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây