Thu dọn linh tinh cũng được một túi đồ to, Lưu Thúy xách nó ra, nhét nó vào tay Vương Quốc An:
“Thứ này nặng, ông lái xe đưa Hướng Noãn đi đi.”
Vương Quốc An vừa nghe thấy thế đương nhiên rất vui, không nói hai lời xách theo đồ đi ra ngoài.
Còn Lục Hướng Noãn thì trợn tròn mắt, cô đột nhiên cảm thấy tình yêu của hai người không bình đẳng, sâu trong lòng xuất hiện cảm giác áy náy và cảm thấy xấu hổ.
“Hướng Noãn, con còn đứng ngây ngốc làm gì, cha nuôi con còn đang đợi con ở bên ngoài kìa.” Lưu Thúy dịu dàng vỗ bả vai Lục Hướng Noãn, thúc giục nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây