Lục Hướng Noãn thấy ông ấy quỳ như vậy suýt nữa bị dọa sợ, muốn vươn tay đỡ ông ấy dạy, nhưng nghĩ tới xã hội hiện giờ hơi phong kiến, Lục Hướng Noãn vẫn nhịn xuống.
Lục Hướng Noãn nói: “Đại đội trưởng, nếu chú không đứng dậy thì cháu không khám.”
“Thanh niên trí thức Lục… Cháu đồng ý rồi…” Hoắc Đại Khánh đột nhiên ngẩng đầu lên, trong mắt lóa mắt như chứa đầy ngôi sao.
“Chú dậy trước đi.”
“Ừm ừm.” Hoắc Đại Khánh đứng bật dậy, có thể là quá kích động, khi đứng dậy quá mạnh, đầu hơi choáng váng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây