“À… Ừm ừm ừm…” Lúc này Hoắc Đại Khánh cũng lấy lại tinh thần, biết chuyện trước mắt khẩn cấp, chỉ thấy ông ấy hắng giọng nói với Vương Lục Đào: “Chuyện này là các ông sai trước, các ông phải nhận lỗi với thanh niên trí thức Lục.”
Vương Đại Đào bất mãn nói: “Vậy mấy mẹ và mấy anh em bọn tôi…”
“Việc nào ra việc đó, việc này dù sao vẫn là lỗi của các ông.” Ngay sau đó không nghiêng không lệch quay đầu bảo Lục Hướng Noãn rút kim châm cứu trên người mấy bọn họ ra.”
Lục Hướng Noãn không muốn, mím môi nói: “Bọn họ còn chưa nhận lỗi với cháu đâu. Nếu cháu rút kim châm cứu cho bọn họ, cả nhà bọn họ lại trả thù cháu thì sao? Đại đội trưởng, cháu nên làm sao bây giờ?”
Hoắc Đại Khánh kiên định nói: “Có chú ở đây, bọn họ không dám.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây