Vương Giải Phóng nghĩ thông suốt đứng dậy, khi anh ta duỗi chân đã hơi tê dại của mình, sau đó xoay người chuẩn bị đạp xe chạy lấy người.
Không cẩn thận thấy người phía sau thì sợ hãi, cả người và xe ngã xuống đất.
“… Thanh niên trí thức Lục…” Vương Giải Phóng phủi đất trên mông, không được tự nhiên nói.
Không biết vì sao anh ta lại có loại cảm giác chột dạ vì bị bắt tại trận, tuy anh ta cũng chưa làm gì.
“Hửm?” Lục Hướng Noãn nhướng mày, ánh mắt đánh giá Vương Giải Phóng từ trên xuống dưới.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây