Thẩm Nguy cởi khẩu trang trên mặt ra, sau đó dùng tay xoa giữa mày, vẻ mặt mệt mỏi nói:
“Tình hình phức tạp hơn chúng tôi nghĩ rất nhiều, lấy ra được 12 viên đạn từ trên người anh ấy. Hơn nữa chỗ trúng đạn có mấy chỗ là vị trí hiểm, đổi cách nói khác, cho dù Hoắc Cảnh Xuyên có thể tỉnh lại, chân của anh ấy cũng…”
Đoạn phía sau anh ta không nói ra.
Nhưng mà Vương Chí Cường nghe hiểu, Vương Chí Cường làm cộng sự nhiều năm với Hoắc Cảnh Xuyên đương nhiên là hiểu rất rõ về anh, không đứng dậy nổi còn khó chịu hơn cầm dao đâm anh mấy vạn lần.
Nhưng ít nhất có thể giữ được tính mạng, cũng chính là có hi vọng, còn sống, có thể sống là tốt, Vương Chí Cường nghĩ thông suốt nhanh chóng nói cảm ơn với Thẩm Nguy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây