Lưu Thúy chỉ cái quần bẩn trên người Lục Hướng Noãn nói: “Hướng Noãn, thay nó ra đi.”
Lục Hướng Noãn nhìn đồ trên tay bà ấy thì sửng sốt một lát, bởi vì cô không nghĩ tới Lưu Thúy sẽ tri kỷ như vậy.
Vương Quế Anh nhìn thấy cô còn đang ngẩn người, vươn tay vẫy trước mặt cô một lát:
“Còn ngây ngốc làm gì, thanh niên trí thức Lục, bụng không đau sao? Nhanh thay đi, lát nữa bị cảm thì không tốt đâu.”
“Dạ.” Lục Hướng Noãn thu hồi suy nghĩ, bình tĩnh nhận lấy quần trong tay Lưu Thúy sau đó thay ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây