Trong lòng Hoắc Đại Khánh cảm thấy mỹ mãn nói:
“Vận may tốt, không có biện pháp, thanh niên trí thức trong đội tôi người sau càng giỏi hơn người trước.”
Ngoại trừ thanh niên trí thức Dương Thiên Chân kia.
Nhưng mà hiện giờ không phải chuyện lớn gì, tiễn tổ tông kia đi xong, Hoắc Đại Khánh cảm thấy mình có thể sống lâu thêm tám năm mười năm cũng không phải vấn đề.
Mọi người không muốn nhìn dáng vẻ khoe khoang của ông ấy, trực tiếp rời mắt nhìn về phía Lý Kiến Bình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây