Chẳng qua vết thương trên eo chứng minh trước mắt ông ấy vẫn là phế nhân nằm trên giường đất không thể làm gì được, chuyện này khiến ông ấy xấu hổ muốn chết, nhưng không quên bảo Vương Chí Thành lấy ghế ra, để Lục Hướng Noãn ngồi xuống.
Nhân tiện còn cao giọng nói với bên ngoài: “Lão tam, đi rót cốc nước bưng tới đây.”
“Đại đội trưởng, không cần phiền phức như vậy đâu ạ.” Lục Hướng Noãn vừa nghe ông ấy gọi Hoắc Cảnh Xuyên tới, thì nhanh chóng đứng dậy ngăn cản.
Mà Hoắc Cảnh Xuyên ở ngoài phòng thì khóe miệng nhếch lên ý cười, không chút hoang mang rẽ vào phòng bếp bận việc, còn lấy đường đỏ ngày hôm qua anh đến hợp tác xã mua bán ở huyện thành mua ra pha cốc nước đường đỏ.
Hai cốc còn lại thì là nước sôi để nguội lạnh lẽo nhạt nhẽo.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây