Giọng nói của Lục Hướng Noãn vừa mới vang lên, cái miệng vốn đang lảm nhảm của Tam Ma Tử lập tức câm lại, trong đôi mắt tràn ngập sợ hãi.
Tam Ma Tử có trực giác mãnh liệt, thanh niên trí thức nữ này chắc chắn sẽ nói được làm được, toàn thân lập tức lạnh lẽo, cả người run lẩy bẩy.
“Dùng gì giết?” Lúc này Vương Hiểu Linh run rẩy hỏi.
Nghe cô ấy nói chuyện Lục Hướng Noãn liếc nhìn Vương Hiểu Linh một cái, đồ ngốc này, cô chỉ nói mà thôi, cô ấy thật sự dám làm, cô không muốn vì tên khốn này mà làm bẩn tay cô ấy.
“Cô dám sao?” Lục Hướng Noãn hỏi, mà Vương Hiểu Linh chần chừ một lát gật đầu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây