Nhưng chua xót trên mặt nhìn không sót gì, mấy năm nay cũng khám không ít bác sĩ, uống không ít thuốc, nhưng mà bụng của cô ấy vẫn không có thay đổi gì.
Gả tới đây bảy tám năm nhưng chưa từng sinh con cho chồng, tuy chồng và cha mẹ chồng thường xuyên trấn an cô ấy nên nghĩ thoáng chút, nhưng mà kim này không đâm lên người mình nên không biết đau.
Hà Hoa nhân lúc Vương Đại Cương ngủ, từng chui trong chăn lén lau nước mắt không biết bao nhiêu đêm.
“Vợ à, vừa rồi em kéo anh làm gì, anh lại không có bệnh.” Vương Đại Cương vào phòng là miệng lải nhải không ngừng.
“Em biết anh không có bệnh, là em có bệnh, mẹ muốn dẫn em đi khám bệnh.” Hà Hoa chua xót nói, còn không quên dùng ống tay áo lau đi nước mắt ở khóe mắt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây