Lục Hướng Noãn không nghĩ ra, nếu người nào dám đối xử với cô như vậy, cho dù cô liều cái mạng này cũng muốn băm đối phương ra vạn đoạn, nghiền xương thành tro, tát bà ta bảy bảy bốn mươi chín cái, khiến bà ta hiểu rõ bà cô đây không dễ chọc.
Quay lại chủ đề chính.
“Thanh niên trí thức Lục, cháu cứ coi nơi này như nhà mình, ngàn vạn lần đừng khách sáo với thím, nhất định phải ăn no.” Sau khi Lan Hoa nói xong còn muốn gắp đồ ăn cho cô tiếp.
Bởi vì bà ấy thấy thanh niên trí thức Lục này gầy như da bọc xương, dáng vẻ như không đủ dinh dưỡng, giống như gió thổi qua còn có thể thổi bay.
“Thím, cháu thật sự không khách sáo với thím, cháu thật sự ăn rất ít, ăn món gì cũng không ăn được nhiều lắm, từ nhỏ tới lớn đã như vậy.” Lục Hướng Noãn “nghiêm túc” nói dối, không đỏ mặt chút nào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây