Rất lâu sau, Hoắc Cảnh Xuyên mới nói câu này.
“Có bệnh.” Còn bệnh không nhẹ, Lục Hướng Noãn mở miệng không chút lưu tình nói.
“Ừm, anh có bệnh.” Vậy mà Hoắc Cảnh Xuyên còn phụ họa theo.
Không sai, anh chính là sinh bệnh, là tâm bệnh, bệnh tương tư, mỗi tế bào toàn thân của anh đều kêu gào muốn nhanh chóng gặp được cô.
Bởi vì không còn nhiều thời gian lắm, anh sắp phải về đơn vị.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây