Lúc này có lẽ Vương Ngọc Hương thật sự được cô ấy an ủi, lập tức ngừng chảy nước mắt.
Đàm Phượng Kiều và Vương Hiểu Linh thấy cảm xúc của cô ta ổn định lại, bảo cô ta về phòng nghỉ ngơi, bọn họ về phòng bếp tiếp tục bận việc, nếu không trời tối còn không được ăn cơm.
Khi Vương Ngọc Hương vào nhà, Dương Thiên Chân đang nằm trên giường đất nhai kẹo sữa thỏ trắng.
Khi ánh mắt hai người chạm nhau, Dương Thiên Chân giống như làm chuyện trái lương tâm, ánh mắt trốn tránh.
“Hôm nay cô ăn cơm chưa?” Không lâu sau, Vương Ngọc Hương mở miệng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây