Quả nhiên không có tiếng gầm gừ của Dương Thiên Chân, mọi người đều ngủ ngon.
Đợi ngày hôm sau tỉnh lại, Vương Hiểu Linh mới mở trói cho cô ta, sau đó đứng dậy mặc quần áo đi nấu cơm.
Mà Dương Thiên Chân thì không nói một lời nhìn những người khác trong phòng, nhưng mà bàn tay dưới ống tay áo đã nắm chặt.
Tối qua Lục Hướng Noãn ngủ hơi muộn, bởi vì ngày hôm qua cô đọc cuốn tiểu thuyết kia, không đọc tới kết cục cô sẽ khó chịu, mãi đến khi đọc xong hết mới ngủ.
Cho nên sáng hôm nay dậy hơi muộn, đợi cô mặc xong quần áo vội vã tới văn phòng đại đội, những người khác đều rời đi không thấy bóng dáng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây