Mà Vương Hiểu Linh thấy Dương Thiên Chân lại bắt đầu tác quái, sợ chậm trễ mình kiếm công điểm, quay đầu nói với Đàm Phượng Kiều một tiếng, tự mình khiêng cuốc xuống ruộng làm việc.
“Không có, thanh niên trí thức Dương, cô không thể trở về được nữa.” Vương Quốc An vừa nghe là chuyện này, nhanh chóng gọn gàng dứt khoát nói chuyện ông ấy biết ra, sợ cô ta lại ầm ĩ lên.
Ít nhất hiện giờ ông ấy còn chưa nhận được thông báo từ bên trên.
Khoảng thời gian trước cô ta ầm ĩ muốn về Bắc Kinh, nháo văn phòng thanh niên trí thức của bọn họ gà chó không yên, người ngã ngựa đổ, quấn mọi người khổ không nói nổi.
Tốn rất nhiều sức lực mới đưa cô ta về, vì thế còn cãi nhau với lão già Hoắc Đại Khánh kia một trận.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây