Nếu anh ta cho, thì không tiện ăn nói với đám cấp dưới.
Nhưng mà không cho, thì không thể nói nổi, dù sao vất vả lắm đoàn trưởng Hoắc mới nhờ vả anh ta giúp một lần.
Vì thế Vương Giải Phóng rơi vào hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan, Hoắc Cảnh Xuyên ngồi trên ghế, cũng không nói chuyện, không biết trong lòng đang tính toán cái gì.
“Đoàn trưởng Hoắc, đột nhiên anh muốn chó làm gì?” Rất lâu sau, Vương Giải Phóng mới mở miệng.
“Trông nhà.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây