Sau khi nói xong, Hoắc Cảnh Xuyên rời đi, Lục Hướng Noãn nhanh chóng nói cảm ơn với Hoắc Đại Khánh, đuổi theo.
“Sao hôm nay tên nhóc này dễ nói chuyện như vậy? Còn cướp làm việc nữa.” Hoắc Đại Khánh gãi mái tóc vốn thưa thớt không có nhiều tóc của mình, ông ấy không nghĩ ra lão tam nhà ông ấy luôn sợ phiền phức sẽ tốt bụng như vậy.
Lục Hướng Noãn đi theo sau anh, nhưng mà từ đầu tới cuối luôn cách anh xa ba thước.
Mà Hoắc Cảnh Xuyên đi phía trước đương nhiên không vui khi thấy cô bài xích mình như vậy, cho nên cố ý đi chậm lại để cô đuổi kịp.
Kết quả Lục Hướng Noãn ngẩng đầu bước về phía trước, khi đi ngang qua anh còn không nhìn anh một cái.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây