“Các cháu ăn nhiều một chút, sau này muốn ăn thì cứ tới đây, thím nấu cho các cháu.” Vương Quế Anh thân thiện nói, mấy ngày nay thật sự là ở chung với mấy thanh niên trí thức sinh ra tình cảm.
Nếu không phải trong nhà không có điều kiện không nuôi được nhiều người, bà ấy thật sự muốn giữ bọn họ ở nhà, náo nhiệt một chút.
Đặc biệt là mấy ngày nay, bà ấy cũng thay đổi cái nhìn đối với Dương Thiên Chân.
Chỉ cần không tác quái không ầm ĩ, thì chính là đứa bé ngoan.
“Thím, vậy sau này cháu phải thường xuyên tới thăm thím mới được, cháu rất thích ăn cơm thím nấu.” Vương Hiểu Linh cười nói, nhưng mà cô ấy không làm như vậy, dù sao nhà người nào cũng thiếu lương thực.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây